Bóng

Poetry

Tri kỷ của mình là bóng mình

Mấy khi mình nhìn thấy bóng mình

nhưng người khác thấy

*

Người khác nhìn thấy tri kỷ của mình

Sao mình không thấy

Có phải vì mình cứ vừa đi vừa ngước lên trời

Có phải vì mình cứ lo nhìn về phía trước

*

Nếu nhìn xuống

Mình sẽ vấp vào một hạt bụi

Ngã sóng xoài

Rồi đất dưới thân mình lún xuống

Chiếc thuyền hình người

Bơi giữa sa mạc không mặt trời

*

Khi mình và tri kỷ nhập một

Mình sẽ không còn một mình đi trên đường

Mình không còn phải đi đâu nữa cả

Không ngước lên trời không nhìn về phía trước không ngoái lại phía sau

Sẽ không ai nhìn thấy tri kỷ của mình khi ấy

Mình cũng không thấy

tiếng tim đập như ánh sao nhấp nháy

Giữa sa mạc không mặt trời

*

Không ai thấy bóng nhịp tim

Mình cũng không thấy bóng nhịp tim

Nhập một rồi tắt.

*

Giữa sa mạc không mặt trời

Cát là những vì sao đã chết.

LHL – 22.2.2019