Tri kỷ của mình là bóng mình Mấy khi mình nhìn thấy bóng mình nhưng người khác thấy * Người khác nhìn thấy tri kỷ của mình Sao mình không thấy Có phải vì mình cứ vừa đi vừa ngước...
Hãy dừng tất cả lại những lời nói những ánh đèn Để ngón tay ngấm ngón tay lâu hơn một chút Hãy dừng tất cả lại những ánh nhìn những tối khuất Để bóng chìm bóng sâu hơn một chút...
Người âu yếm nhìn cọng cỏ bảo Người yêu nó cọng cỏ tin * Người vươn tay ngắt cọng cỏ bảo Người muốn nó cọng cỏ tin * Người nhấm sương và vị ngái bảo đây là cọng cỏ Người...
Một cái cây trăm tuổi đổ sập xuống xanh mướt sau cú lia cuối của lưỡi thép đỏ trời xanh tụ tim trắng quầng mây * Trong một giây Lá lạnh toát Cành ngừng rung Chim rơi Gió sững...
Khi số mạng em dứt Em muốn anh nắm tay em * Em ra đi Mang theo hơi ấm anh Mùi anh Cảm giác anh * Đóa hoàng lan Sau tận cùng cống hiến xanh Muốn được mềm...
Nhiều năm rồi em sống trong bóng tối Không ánh sáng tương lai Quanh em là vô vàn cánh tay nhân danh yêu thương Giằng xé – thít chặt – xoa nắn – dằn dọc * Ôi những cánh tay...
Sáng nay nhìn 3 cô gái 4 chàng trai * Nhà ngói đỏ Chen nhà ngói xanh * Cứ nghe thấy khúc sáo luyến láy Mắt hình con thuyền trôi Miệng hình nấm mộ hoa đỏ *...
Có bông hoa trắng nhỏ Khẽ đậu lòng bàn tay Môi ta chưa kịp chạm Gió đã cuốn đi rồi… * Có vì sao rất nhỏ Khẽ rơi xuống vòm trời Mắt ta chưa kịp soi Mây đã giăng kín...
(tặng Mẹ) Có những chấn thương tinh thần không thể nào khô miệng âm ỉ rỉ máu. * Mỗi khi sắp se da non thời tiết lại tứa nó ra lại ướt. * Chỉ đến khi xuôi tay nhắm mắt...
Mỗi ngày em viết cho anh một lời em nhận về một im lặng * Mỗi ngày anh gửi cho em một im lặng anh nhận về một lời * Nếu chúng ta cùng nói Sẽ chẳng ai...
Mỗi lần ốm, một chiếc khăn lại mất Rơi khỏi cổ từ lúc nào, không hay biết kỷ niệm bỏ mình bay đi * Gió thổi thốc từ sau Gió hất bạt từ trước Bên hông gió xoắn vụt Mỗi...
Chicago tháng Mười Cây vẫn còn xanh Nhưng những ngọn cây đã bắt đầu tứa đỏ Tứa ứ bầu trời Tứa rứt gạch nâu * Tứa đỏ Tứa đỏ Những gì quá đẹp thường làm ta tứa ra Những gì...
Nghe trọn tiếng mưa khi lòng gắt nhất cay xè mắt Trong bóng tối Người ấy ném đồng xu duy nhất Vào thau nước trước mặt * Tiếng xu keng lạnh toát * Tôi tin đồng xu đã...
Sông sâu không bằng lòng ta thất vọng Thất vọng ư? Vẫn nông lắm, sao bằng tình ta hút thẳm Vào tâm đất Xoáy cuộn * Trải lụa trắng ta nằm Cho gió thắt Trải thừng xanh ta nằm...
Em chủ động Mạnh mẽ Như mặt hồ nước. * Vứt đá cuội xuống hồ nước Mặt hồ khẽ xao động Đá cuội chìm xuống đáy Mặt hồ lại phẳng lặng. Vứt đá tảng xuống hồ nước Mặt hồ...
Thở dài Chẳng để làm vui Thở ra từng gang sầu * Thở dài Chẳng để làm duyên Thở ra từng khúc ruột * Thở dài Chẳng để làm sang Thở ra từng vốc bùn * Thở dài Chẳng để...
Trên băng ghế Hai người ngồi * Nếu phải đánh mất mình Cho một kỷ niệm chóng vánh Thì em không thể suy nghĩ Có nên hay không Vì em đã đánh mất mình trước khi kịp suy nghĩ...
Sau một đêm khóc nhoè đêm Hoa nhài trắng ướp sương nồng May mà nhài vẫn có thể buồn dù nỗi đau chất chồng có khiến thế gian trở nên vô cảm * Nhài buồn buồn lắm buồn đêm...
người thân yêu mất đi, những phím dương cầm rời rã nhạc túa thành nước trong xác thùng gỗ rỗng câm hút câm * mọi thứ ghì chậm lại nhịp thở ghì chậm lại rồi đột nhiên tăng tốc...
(Tặng bạn H.T.H) vì anh là người nổi tiếng nên không gặp được em nổi tiếng của anh hút những cô nàng mê nổi tiếng đứng nhìn từ núi cao em quay gót * vì anh là người...
Khi những đau khổ đã đủ đầy một thau nước Giận sẽ khẽ thoảng như lá khô rời cuống xanh Rơi vào giữa thau nước Lá khô xoay mình Trong bóng cây trên nước ____________________rung rinh LHL – 19.03.2019
Khi viết tới đâu đốt hết những gì vừa viết tới đó, là khi chạm đến tận cùng của sự buông bỏ. Tro tàn là sách. * Khi dựng xong tác phẩm nào quăng sọt rác tác phẩm đó, là...
Anh sinh ra Rồi anh mất đi Trong khoảng giữa sinh ra và mất đi Anh làm gì Anh có đủ gạo ăn mỗi bữa Anh có được học hành Anh có thử nếm hạt đất trong miệng để nghe...
Link: Bài đăng trên tạp chí “Người đô thị” ngày 19/1/2018 Tôi ngước lên cao Bầu trời thủng nghĩa trang Thất thểu Phẫn nộ – những chồi xanh nhỏ nhoi Vẫn biếc bên gốc cây cổ thụ bị ép...
[+link] Tôi không tin cường quyền, kẻ ác, kẻ xảo quyệt mãi nhởn nhơ Tôi tin vệt nắng hồng cuối ngày ửng bức tường trăm năm Tôi không tin kẻ ăn bám và lạnh lẽo mãi phởn phơ Tôi tin...
[+link] Mỗi lần ốm, một chiếc khăn lại mất Rơi khỏi cổ từ lúc nào, không hay biết kỷ niệm bỏ mình bay đi Gió thổi thốc từ sau Gió hất bạt từ trước Bên hông gió xoắn vụt Mỗi...
[+link] Những mối quan hệ quặp vào nhau Rồi vụn ra Nhét giáo lý vào não bộ Rồi tự phân huỷ Phản bội cơ thể mình Tinh thần bạch tạng trần ra nắng Vô danh tính Những lớp bột tri...
[+link1] [+link2] Chicago tháng Mười Cây vẫn còn xanh Nhưng những ngọn cây đã bắt đầu tứa đỏ Tứa ứ bầu trời Tứa rứt gạch nâu. Tứa đỏ Tứa đỏ Những gì quá đẹp thường làm ta tứa ra Những...
[+link] Có bông hoa trắng nhỏ Khẽ đậu lòng bàn tay Môi ta chưa kịp chạm Gió đã cuốn đi rồi… Có vì sao rất nhỏ Khẽ rơi xuống vòm trời Mắt ta chưa kịp soi Mây đã giăng kín...
[+link] Sáng, vẫn còn rúc trong lá cây, bồ câu vợ thủ thỉ với bồ câu chồng: “Anh yêu, Nếu anh chết đi Những người thân của anh sẽ nhớ anh 10 đêm Những người bạn của anh sẽ nhớ...
NƠI CHỊ NẰM ĐỌC QUYỂN SÁCH CUỐI CÙNG [gửi Juliet & Rodney] Taxi dừng trước căn nhà đỏ Tôi ngập ngừng nhìn đôi ủng hồng non kẻ sọc xanh lá nép bên rào ủng cao su đi mưa của ai...
Có những chấn thương tinh thần không thể nào khô miệng âm ỉ rỉ máu. Mỗi khi sắp se da non thời tiết lại tứa nó ra lại ướt. Chỉ đến khi xuôi tay nhắm mắt những chấn thương mới...