Mỗi lần ốm, một chiếc khăn lại mất
Rơi khỏi cổ từ lúc nào, không hay biết
kỷ niệm
bỏ mình
bay đi
Gió thổi thốc từ sau
Gió hất bạt từ trước
Bên hông gió xoắn vụt
Mỗi lần ốm
Cửa ngõ toang
Gió lấy đi kỷ vật
ngơ ngẩn ngơ giữa đường
Đã bao lần
Tay vụt che cổ trống
Đâu rồi, hơi ấm?
Kỷ vật tan gió
Người tan chân trời
mây
bay
Mỗi lần ốm, một chiếc khăn lại mất
Mỗi lần ốm, trời thêm một áng mây.
LHL 20/ 02/ 2014